Theo dấu tội phạm c22

Chương 22: Trường học

  Người dịch : Khởi đầu

Truyện được đăng chính thức tại: https://khoidauniemtin.blogspot.com/

Bọn họ tới trường học của Lâm Kỳ cùng Trương Lệ Linh , kiểm tra cụ thể tình huống .

Trùng hợp gặp thời điểm tan học, các học sinh phấn chấn từ bên trong chạy ùa ra ngoài nói cười đùa giỡn trên hành lang thả lõng bản thân.

Bọn họ đi ngang qua lớp học bên cạnh có học sinh chú ý có người lạ đến, còn là hai anh đẹp trai không nhịn được mà chụm lại ghé tai hiếu kì hưng phấn.

"Hai em đang làm gì vậy? Dựa gần như vậy, lại đây!”

Là một người đàn ông âu phục giày da hô lớn, tức giận chỉ hai người bọn họ_ con đường nhỏ bên cạnh thảm cỏ xanh hai học sinh cấp ba một nam một nữ đang trò chuyện thân mật, trên mặt mang nụ cười vui vẻ.

Phảng phất như sảy ra chuyện lớn gì không bằng.

Nữ sinh mặt không biết làm sao sợ đến nổi lập tức tách ra đối phương , chậm rì rì đi qua phía tường , nam sinh thì bình tĩnh hơn mặt tỏ vẻ không sao hết.

Người đàn ông trung niên chỉ vào bọn họ mà mắng, “ Ba mẹ các em đưa đến trường học là vì để các em chăm chỉ học tập không phải để các em nói chuyện yêu dương! Nói, dáng vẻ các em hiện giờ là xứng đáng với tiền mô hôi nước mắt của ba mẹ sao? Nhọc nhằn khổ sở đem các em nuôi lớn như vậy! Hả? !"

Nữ sinh vành mắt đỏ, "Chủ nhiệm... Chúng em không có yêu đương, chỉ là bạn học ”

"Bạn học? ! Em cho là thầy mắt mù đúng không? Bàn bè nói chuyện mà gàn như vậy? Giữa nam nữ luôn phải bảo tồn một khoảng cách, các em cho rằng quy định là trò đừa à!” Chủ nhiệm sắc mặt vô cùng khó coi.

Cách đó không xa, Thẩm Văn Khâm thấy , không hiểu vì sao mà nở nụ cười. Ứng Thâm nhìn thấy cảm giác hơi kỳ quái.

Thẩm Văn Khâm nghiêng đầu, đến gần nhỏ giọng nói: "Tôi đột nhiên nghĩ đến, ý nghĩ của thầy chủ nhiệm thực sự là quá nông cạn, chỉ nói tình yêu dị tính không chọ bọn họ dựa quá gần, nếu nam nam hoặc nữ nữ yêu sớm thì phải làm sao?”

Ứng Thâm suy nghĩ một chút, cong môi, "Quả thật là cân nhắc không chu đáo."

Thấy bộ dáng thầy chủ nhiệm mắng học sinh không định dừng lại Thẩm Văn Khâm tiến lên đánh gãy, "Thật ngại quá, chúng tôi có việc cần tìm chủ nhiệm Lưu không biết thầy ấy ở đâu?”

"Là tôi, các anh là... à , xin lỗi xin lỗi nói đến một nữa liền nhớ lại, lập tức thay đổi biểu tình. Thầy vổ phốc lên trán, “ Chúng ta qua một bên nói chuyện đi”

Chuyển hướng đi tới văn phòng yên tĩnh sau hành lang.

Làm phiền chủ nhiệm Lưu chuẩn bị một phòng học trống, đưa cho chúng tôi danh sách, chúng tôi gọi mấy em học sinh vào hỏi vài vấn đề.”

Chủ nhiệm Lưu gật gật đầu, hiệu suất làm việc cũng cao. Vì vậy, rất nhanh bắt đầu đi hỏi.

Người thứ nhất là bạn cùng lớn của Lâm Kỳ.

"Kỳ kỳ là người rất tốt, học tập ưu tú, nhảy cũng giởi... anh nói bạn ấy và Trương Lệ Linh có quan hệ gi? Người học lớp 9 mới chuyển đến học kì này? Chúng em đều là thành viên của xã đoàn khiêu vũ, cho nên quen nhau. Bất quá bạn nữ kia không nói lời nào, Kỳ Kỳ mấy lần định rũ cậu ấy đi chơi nhưng đều không để ý, đặt biệt khó chịu. .. Anh xác định lời nói của em sẽ không tiết lộ ra ngoài? Kỳ thực đừng xem cậu ấy như vậy thật ra rất nịnh giáo viên, người nhảy trong leex hội nghệ thật trước giờ đều là Kỳ Kỳ, không biết vì sao năm nay lại nói cho bạn mới một cơ hội, khá khôi hài rồi!”

Người thứ hai là nam sinh lớp Trương Lệ linh.

"Bạn ấy và các bạn nữ quan hệ không hề tốt, nữ sinh chính là kỳ quái như vậy, bạn mới rất yên tĩnh, đi học cũng rất nghiêm túc, chỉ là nói chuyện có chút chậm, em cảm thấy bạn ấy rất vô tội, chỉ là chuyện tụi con gái nam sinh chúng em không quản được”

Người thứ ba nữ sinh lớp Trương Lệ Linh

"Có người nói nữ sinh chúng em cùng bạn mới quan hệ không tốt? Đó không phải lỗi tụi em a, chúng em chỉ muốn vui vẻ ở chung với bạn ý, nhưng mà các tổ nhỏ trong lớp cạnh tranh, ở cùng tổ với bạn ấy mỗi lần đều làm việc chầm rì rì, trông cậy vào người khác giúp bạn ấy làm, nam sinh cũng giúp, chỉ là tổ chúng em lần nào cũng nằm cuối ai vui vẻ nổi. Bản thân bạn ấy không cầu tiến, còn muốn trách chúng em! Làm như là tụi em bắt nạt bạn ý, tụi nam sinh còn muốn trách chúng em”

Người thứ tư là nữ sinh có thành tích tốt nhất lớp Trương Lệ Linh

Thẩm Văn Khâm: "em biết việc Trương Lệ Linh bị ức hiếp không?"

Đang đọc cuốn từ điển tiếng anh nữ sinh ngẩng đầu lên, nhìn bọn họ liếc mắt một cái sau đó chỉ lắc lắc đầu.

"Những lời em nói với các anh sẽ không bị ai trong trường biết, anh đảm bảo” Ứng Thâm ánh mắt an hòa chân thành, khiến người khác không tự chủ tin tưởng.

Nữ sinh há miệng, muốn nói lại thôi, "Em thật sự không biết cái gì cả, vẫn chỉ quan tâm chuyện của mình thôi không quan tâm chuyện gì khác.. Chỉ có điều... Em nghe nói, chính là nghe nói, đồ dùng của Trương Lệ Linh thường hay bị mất, trên cánh tay còn có vết bầm”

Nói xong, nữ sinh cắn môi, ôm vở đứng lên, bước nhanh đi tới cửa ra ngoài.

Người tiếp theo là nam sinh vừa nãy bị giáo viên mắng, cậu ta nghe bị cảnh sát hỏi liền nở nụ cười, “ Yêu sớm mà thôi, có cần khoa trương vậy không? Còn bảo cảnh sát đến giáo dục.”

Thẩm Văn Khâm ho khan một tiếng, nói: "Chúng tôi không phải hỏi cậu chuyện yêu sớm, đương nhiên là học sinh vẫn chuyên tâm học tập là tốt nhất”

Nam sinh bĩu môi, tương đương không phản đối.

Ứng Thâm hỏi: "em biết trong trường có hiện tượng bạo lực học đường không? Bạn học Lâm Kỳ lớp các cậu và Trương Lệ Linh học lpws 9. Cậu yên tâm , lời cạu nói toàn bộ đều là tuyệt mật, không nói cho giáo viên của trường”

Nam sinh sửng sốt một chút, biểu tình lạnh xuống, "Thì ra các anh điều tra chuyện này, tôi nghe nói Lâm Kỳ chết rồi, có thật không?”

Nói như vậy, là muốn phủ nhận, nhưng đối phương rất xác định , nói mấy lời nói dối cũng không quá ý nghĩa ,. Ứng Thâm liền gật đầu.

Nam sinh biểu tình phức tạp, "Thật không biết nên nói cái gì, đáng thương? Đáng trách? Người thích cậu ta không ít, nói cậu ấy gì mà nữ thần, nhưng tôi lại không cảm thấy chỉ cảm thấy cậu ấy nghĩ bản thân là trung tâm, đứa con gái ác độc.

"Các cậu đều biết chuyện Trương Lệ Linh bị ức hiếp , tại sao không giúp đỡ ngăn cản?"

"Chúng tôi can thiệp có ích lợi gì, giáo viên cũng không quản, bị ức hiếp giả trước mặt mọi người bêu xấu, giáo viên nhìn thấy, cũng chỉ bảo các học sinh vậy xem tản ra về lớp. Chỉ là học sinh đùa giởn làm sao sử phạt? Ghi tội sao? Xử lý kỷ luật à? Căn bản không đủ trình độ. Hơn nữ học sinh giỏi Lâm Kỳ hồ sơ có vết xáu làm sao vẻ vang cho trường học,” Nam sinh cười lạnh.

Thẩm Văn Khâm cau mày: "Nghe ngữ khí của cậu, trước đay đã phát sinh những chuyện tương tự”.

Nam sinh cười lạnh: "Không kém bao nhiêu đâu. Nói với giáo viên, nhiều lắm chỉ hỏi anh một câu tại sao bạn ấy lại bắt nạt em, hahaa tôi có thể nói gì? A? Tôi muốn chuyển trường mẹ nói trường này tốt, tỷ lệ lên lớp cao, cứ thi dậu đại học, mẹ sẽ không quản con!”

Hỏi mấy học sinh, bọn họ đại khái cũng hiểu rõ sơ lược tình huống, , đứng dậy nói với chủ nhiệm một tiếng, nói lời từ biêt.

Chủ nhiệm Lưu ưỡn cái bụng bia đi tới, cười híp mắt, đưa cho bọn họ điếu thuốc, hiễn nhiên ý tứ thăm dò.

"Học sinh trường chúng tôi rất hiểu chuyện đúng không? Anh xem chổ này đều là các em nhận thưởng, làm cho trường thêm vẻ vang”.

Hai người đều khước từ, nói mình không hút thuốc lá. Ứng Thâm nói thẳng , : "Nghe nói năm ngoái trường các vị sảy ra vụ học sinh nhảy lầu”

Chủ nhiệm Lưu nhất thời nhíu chặc lông mày, ưu thương khổ não, “ Đúng vậy, đứa trẻ kia thất tình, rất đau lòng, nhất thời nghĩ quẫn liền...Học sinh mà, nhiệm vụ chủ yếu vẫn là học tập, hiện tại trẻ tuổi như thế, nói chuyện yêu dương gì đều quá trẻ con rồi. Chính là trẻ con bây giò đó đều là con một rất được sủng ái, các giáo viên một câu cũng không dám nói, nào giống thời đại chúng ta ngày đó, chà!”

Hắn ta liếc mắt một cái nhin Ứng Thâm cùng Thẩm Văn Khâm, còn nói: "Bất quá, hai vị cảnh sát đều là tuổi trẻ tài cao, còn chưa làm ba đi? Đại khái còn chưa hiểu được. Tôi thì có hai đứa con, rất nghịch cần phải mắng chút mới ...”

"Không." Ứng Thâm đột nhiên mở miệng đánh gãy hắn, biểu tình cũng không phải ý tứ cười trêu chọc , trái lại rất nghiêm túc làm người lúng túng.

"Tôi cảm thấy chuyện này không liên quan đến tuổi tác, tôi hai mươi đã là tiến sĩ, cùng các đồng nghiệp phá các vụ án liên hoàn, cho nên dựa theo kinh nghiệm, năng lực chịu đựng tâm lý của tôi cao hơn anh, nếu như giáo dục trẻ em, tôi tin tưởng sẽ có thể giáo dục rất tốt”

"..." Chủ nhiệm biểu tình ngượng ngùng, há miệng, cực kỳ miễn cưỡng cười nói, "Cảnh sát cậu thật tự tin quá aaa”

"Tự tin mốc nối với năng lực ." Ứng Thâm rất thản nhiên gật đầu, khiến người ta không lời nào để nói.

Thẩm Văn Khâm ở bên cạnh nhìn, vẫn luôn cố gắng nín cười, rốt cuộc tìm chổ, mới bổ sung nói: "Trẻ con nhỏ tuổi, đơn thuần, nhưng không có nghĩa là bọn nhóc cái gì cũng không hiểu. Anh đối xử tốt với chúng, chũng dĩ nhiên sẽ đối xử tốt với anh, không có lợi ích kinh trrs như người lớn với nhau”

"Mặt khác, chủ nhiệm Lưu, người vào thời kỳ trưởng thành dễ dàng mang thù nhất ." Thẩm Văn Khâm mỉm cười lòng tốt nhắc nhở.

chủ nhiệm lưu kéo kéo khóe miệng, trên mặt mang theo nụ cười đối diện hai vị cảnh sát đều, nói chuyện cũng rất khách khí, nhưng hắn lại khó giải thích được cảm thấy được phía sau lưng mát lạnh, tê cả da đầu.

Hắn ta cười khan phụ họa: "Như vậy à... Ha, ha ha ha..."
Ra khởi trường trên đường, Thẩm Văn Khâm cười nói: "Tôi khi còn đi học, tại sao không có giáo viên thú vị như vậy, chơi rất vui”.

Ứng Thâm kỳ quái: "Chơi vui gì?"

Thẩm Văn Khâm mỉm cười: "Tôi chơi với hắn , tôi trước đây rất làm giáo viên đau đầu”

Nghe ngữ khí, bộ dáng còn rất tự hào.

Ứng Thâm đàng hoàng trịnh trọng, nâng cằm quan sát anh một phen, "ừ, nhìn ra được."

"Cười nhạo? Ứng tiến sĩ, cậu đây là đang cười nhạo tôi?”

"Không có." Ứng Thâm cũng không quay đầu lại, đi về phía trước.

Thẩm Văn Khâm nhanh chân đuổi theo, cố ý thở dài, đè lại vai cậu, "Còn không thừa nhận, Ứng Thâm a Ứng Thâm, không nghĩ tới cậu cũng là cái dạng này ."

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gió Mùa ( Mục Lục)

Gió Mùia chương 6

Theo dấu tội phạm chương 16