Theo dấu tội phạm chương 1

Chương 1 Đàm phán

Người dịch: Khởi đầu

Truyện được đăng chính thức tại đây, vui lòng chỉ đọc trang chính chủ:https://www.blogger.com/u/4/blog/post/edit/4583077037499535592/3910549472075853139

Chạng vạng, mặt trời  ngã về tây ,  màu xanh trên đỉnh đầu được thay thế, đêm tối nhanh chóng bao phủ,sẳn sàng tấn công thành phố bất cứ lúc nào.

Thời gian này, là  giờ cao điểm tan làm, mọi người mệt mõi chờ tàu điện ngầm, bả vai ủ rủ đôi mắt khép hờ, tinh thần như bị rút hết,  có lẽ họ đều nghĩ rằng việc hôm nay cũng kết thúc , cũng có thể thoãi mái  thở ra một hơi, còn ngày mai chờ đến rồi lại nói tiếp vậy.

Còn các cảnh sát của cục công an thành phố vẫn còn chưa được nghỉ ngơi,  ngược lại  toàn thân được trang bị vũ khí hạng nặng, nghìm súng, căng chặt tinh thần nhanh chóng lẻn vào công xưởng bỏ hoang ngoài vùng ngoại ô. 

Lẫn trốn ở đây là nghi phạm Chu Hoa, trong hai tháng liên tiếp giết hại ba người, người bị hại đều giới tính nữ , nhiều vết đao trên cơ, mất máu quá nhiều mà tử vong, thủ đoạn gây án rất hung tàn, như thể hung thủ có thâm thù đại hận với người chết,cũng làm cho cả thành phố lâm vào hoảng sợ, đặt biệt là nữ giới giống tương tự người bị hại, mỗi lần ra khỏi nhà đều kinh hồn tán đảm,  mang theo vật phòng thân, nếu có đàn ông lạ mặt đứng gần, thì giống như lâm vào đại chiến.

Áp lực đè lên cục công an thành phố, bên trên thức giục nhanh chóng phá án.Bọn họ lo lắng nhất là dân tâm khủng hoảng, thậm chí mất đi lòng tin đối với cơ quan công an.

Sắp xếp một đội hình cảnh tinh anh chuyên môn phụ trách án này, công an tỉnh còn điều đến chuyên gia tâm lý học tội phạm đến hổ trợ phá án. Bọn họ căn cứ vào những manh mối có sẳn, tiến hành phân tính chi tiết lột từng lớp  kén tầm đối với tâm lý nghi phạm, cuối cùng cũng tìm ra thân phận và nơi lẫn trốn của nghi phạm. Nhưng nghi phạm cẩn thận giảo hoạt,bắt cóc người vô tội trên đường  làm con tin trốn thoát.

Công xưởng bỏ hoang này, là nơi nghi phạm lẫn trốn, cũng là thời cơ lớn nhất để  đàm phán, bắt giữ nghi phạm.

Trong công xưởng u ám bỏ hoang, một dây chuyền sản xuất phủ đầy bụi, phân rõ giới hạn giằng co của cảnh sát và nghi phạm.

Thời tiết oi nóng, công xưởng lại đóng kín, không khí lưu thông cực kém,  căn cản là người bị nhốt trong lò nướng. Trên trán của đặc cảnh,  cảnh sát cùng với chuyên gia đàm phán sớm đã chảy mồ hôi thành dòng, cảnh phục ướt đẫm dán lên cơ thể, lỗ chân lông toan thân đều bị lấp kín.

Càng làm cho người khác phiền não là  nghi phạm đem con tin gắt gao che phía trước, hoàn toàn chống cự đàm phán, chỉ yêu cầu tiền và xe,  ngoài ra không cần đàm phán gì nữa, còn tỉ mỉ báo giờ cho các cảnh sát tiên sinh, đếm ngược thời gian mạng sống của con tin. Miệng lưỡi đắc ý, không có sợ hãi khi lâm vào tuyệt cảnh bị cảnh sát bao vây, giống như bị điên rồi. 
   Thời gian trôi qua từng giây từng phút, tình cảnh con tin ngày càng nguy hiểm. Đội trưởng đội cảnh sát  hình sự trong lòng nôn nóng, vô thức nắm chặc tay, gân xanh nhô lên. Anh hít vào một hơi, trầm giọng nói:" Kêu tiến sĩ Ứng lại đây".

Truyện được đăng chính thức tại đây, vui lòng chỉ đọc trang chính chủ:https://www.blogger.com/u/4/blog/post/edit/4583077037499535592/3910549472075853139

Nếu nghi phạm kháng cự lại chuyên gia đàm phán, thế không bằng thay đổi sách lược. Thông qua quan sát hành vi tội phạm mà tiến hành phân tính tâm  lý hương diện này, tiến sĩ Ứng chính là chuyên gia.

vừa nghe âm thanh truyền đến từ bộ đàm, Ứng Thâm đang đợi bên ngoài bước nhanh vào trong.

Nghi phạm Chu Hoa xuyên qua con tin đang run rẩy sợ hãi, nhìn về phía cửa thấy thân thân ảnh của người thanh niên cao gầy, trên người đang mặt cảnh phục màu đen, mang áo chống đạn, đạp lên bóng đen thong dong mà đến. Anh bước đi cự nhanh, bóng đen che khuất nữa khuông mặt nhanh chóng tan ra, mới nhìn thấy rõ ràng bộ dáng của cậu.

Cảnh sát thay đổi sách lượt, Chu Hoa cực kì cảnh giác, tay cầm  chặc dao, lưỡi dao sắt bén chống lên động mạch cổ con tin, cảm giác đau đớn truyền đến, hô hấp ngày càng nhanh, run rẩy càng nghiêm trọng.

" Thành thật chút! đứng yên"

Chu Hoa lạnh giọng uy hiếp bên tai con tin, rõ ràng là ngày hè oi nóng, da đầu con tin lại tê dại, cơn ớn lạnh từ lòng bàn chân truyền tới, chui vào sâu nhất trong xương. Cô ấy lập tức căng thẳng sông lưng,  cả người cứng đờ như tấm phản gỗ, không biết giây nào sẽ nứt gãy.

Chu Hoa gương mắt, đối thượng tầm mắt với Ứng Thâm cách đó không xa. Khuông mặt này không phải là cảnh sát, quá trẻ! não Chu Hoa nháy mắt hiện lên câu này.

Mặt dù tuổi tác không phải mà tiêu chuẩn tuyệt đối, nhưng ai cũng thừa nhận là tuổi tác có liên quan tới kinh nghiệm. Khuông mặt quá trẻ, sẽ làm người khác khó lòng tin cậy. do đó, Chu Hoa không tự giác buông lỏng, bên miệng lộ ra nụ cười trào phúng.

Ứng Thâm thật sự vì khuông mặt này mà ăn không ít khổ,mỗi lần được điều đến hỗ trợ phá án, đều bị nghi ngờ, không coi trong, mà cậu lại không am hiểu ở cùng người khác, bình thường đều phải tới khi cậu tìm ra được điểm mấu chốt phá án, đưa ra phân tích tâm lý chi tiết, người khác mới tin tưởng năng lực của cậu, mà không phải là tay mơ kéo chân sau.

Lớn lên nhìn trẻ như sinh viên đại học thôi thì cũng bỏ qua đi,  bộ dạng còn quá mức xuất sắc, thả ở giới giản trí  còn được nữa là, đôi mắt  trời sinh hơi nhướn lên , mang theo ý tứ đào hoa. Đôi mắt xinh đẹp như vậy , nếu không cười thì còn không có gì, nhưng cố tình viền nét đôi môi lại rõ ràng, điểm màu hồng nhạt, nhìn thế nào cũng là đang cười,  mang theo tia ấm áp
  Có thể cậu còn chưa phát hiện  ra điều ấy, nhưng thực tế là tình duyên của cậu lại cực tốt, cô gái trẻ nhìn cậu, khuông mặt không tử chủ mà nóng lên. ruốc cuộc thì mỗi người đều thích cái đẹp, dựa vào diện mạo như vậy thái độ của người khác đối với cậu cũng sẽ tốt hơn . Cũng vì thế mà cậu bị đồng nghiệp hiểu lầm, dán lên người nào là các danh hiệu __ Bình hoa, giả đứng đắn, hoa hoa công tử, đồ khốn vv... nhiều không kể xiết.

" Tôi sẽ không uy hiếp gì anh cả, chỉ muốn nói chuyện"

Thanh âm của cậu vừa ấm áp lại bình tĩnh,  đưa ra bàn tay trống không cho chu Hoa thấy, bày tỏ thái độ. Giống như chưa từng gương cung bặt kiếm, chỉ thật sự giao lưu đơn giản với nhau.
 Trong không khí yên tĩnh, Chu Hoa a lên một tiếng,  cười lạnh  nhìn qua cảnh sát đang nhắm súng vào hắn. Những người này chẳng lẽ là giả sao?

" Tôi tin rằng anh rất hiếu  kì là chúng tôi làm sao tìm thấy anh, anh cứ bình tĩnh, đừng tổn thương cô ấy, tôi có thể nói cho anh"

Chu Hoa nheo mắt, xác thật có chút hứng thú. Nhưng hắn không phải đồ ngốc, dựa vào tiêu chuẩn rõ ràng bản thân " đưa tao đồ tao muốn, tao tự nhiên sẽ thả nó, ít nói đi"
" chúng tôi đang chuẩn bị, chỉ là cần chút thời gian"

Ứng Thâm chân chất mà nhìn hắn, ánh mắt không hoảng loạn. "Tôi là người vẻ bức tranh nghi phạm, cũng tính là nhân viên công vụ, trong quá trình điều tra có phân tích rất nhiều về anh"
  Chu Hoa nhìn cậu không nói gì, nhãn thần hưng phấn, có ý muốn nghe tiếp.

Ánh mắt Ứng Thâm cho con tin cái nhìn an ủi, giọng ấm áp:" Trước tiên, anh giết hại đều là nữ giới, mà thủ đoạn gây án chuyên nghiệp, cơ hồ không có lưu lại chứng cứ điều tra,cùng vật chứng hữu dụng, gia tăng độ khó cho chúng tôi khi điều tra, trong tay chúng tôi chỉ là dấu tích phạm tội của anh, ví dụ như thời gian địa điểm gây án, cách lựa chọn người bị hại, công vụ gây án, vị trí và trạng thái vết dao.

"Anh luôn gây án vào lúc đêm khuya, có một người may mắn trốn thoát, nhưng lại bị  thương nặng, căn bản không nhìn rõ bộ dáng của hung thủ, anh chỉ gây án với nữ giới, vung đao giết hại , không có dấu hiệu xâm phạm tình dục, chúng tôi hoài nghi hung thủ có khả năng khiếm khuyết tâm lý, từng bị nữ giới làm tổn thương mà sinh ra cảm xúc hận thù."

Chu Hoa cười lạnh quan sát, biển hiện không tán đồng." nữ giới bị hại khoảng trên 30 tuổi, tóc đen dài, dung mạo ưa nhìn, chú trọng trang điểm.  Loại khuynh hướng lựa chọn mực tiêu như vậy, mà không phải loại hình khác, những nữ sinh này nhất định là hình mẫu trong lòng anh, anh đang cố gắng giết chết  một lần rồi lại một lần người nào đó trong lòng, có điều sau này chúng tôi thu nhỏ phạm vi, khi đem anh làm nghi phạm trọng điểm, đã có điều tra qua."

Chu Hoa đối diện ánh mắt hơi lóe, bộ dáng suy tư.

"Anh từ nhỏ thành tích đã không tốt, luôn xếp phía sau, sau khi tốt nghiệp thì làm công việc lao động phổ thông làm việc ở công trường một thời gian ngắn, thu nhập ít ỏi, ăn no mặt ấm đều là vấn đề, còn phải chuyển tiền về cho gia đình , áp lực cuộc sống rất là lớn. Đồng thời, tự tôn của anh lại rất cao, trọng thể diện, đồng nghiệp ở công trường  lại không thân thiết, an đánh nhau hung hăn với bọn họ. Rất khó sống chung, năng lực lại thấp, thường xuyên thất nghiệp, dưới áp lực đó, anh thường khẩn trương lo âu. Lúc này, anh vì kinh động nhất thời động gây ra án mạng đầu tiên, đem tâm trạng phiền chán được giải tỏa ra ngoài, cảm giác thỏa mãn."

"người gây án lần đầu sẽ lo sợ, khủng hoảng, hưng phấn, hoang tưởng tâm trạng vô cùng phức tạp. Anh chắc đã hỏi bản thân tại sao muốn giết người, vì sao không thể dừng lại". Ứng thâm nhìn về phía nghi phạm, ánh măt sâu thẩm, độ công khóe miện ngày càng rõ ràng,  mang theo tia cười trào phúng." Thật ra rất đơn giản , là anh quá vô dụng ! việc hơi phức tạp cũng không thể làm xong, nghèo đến buồn phiền, chỉ có giết người mới cảm thấy thành tựu. tự tôn quá  thì sẽ sinh ra tự ti, không có thực lực chống đỡ, chỉ làm anh thêm đau khổ,  vì thế chỉ cố gắng trốn thoát thực tế. Người khác hoảng sợ với kẻ sát nhân cuồng dại, không biết thân phận của anh, lẫn trốn trong đám người làm anh cảm thấy bản thân rất tài giỏi, trên thực tế, anh là đồ vô tích sự đáng thương!"
   Mỗi một câu của cậu đều phía phách mà nói,  tràn đầy lực đạo, xuyên qua man đêm hắc ám,  xé rách khuông mặt bình tĩnh của nghi phạm.

Chu Hoa hai mắt đỏ đậm,  tay cầm dao trắng bạch,  bực bội dị thường.

" Tào lao! mày cái gì cũng không hiểu, chỉ là một đứa mặt trắng*, mày có tư cách gì bảo tao"

Ứng Thâm biểu hiện trấn định, nói chậm rãi:" đúng không? tôi nói sai chổ nào rồi,  bởi vì mềm yếu vô năng, mà chọn nữ giới hạ thủ, gây án đêm khuya, giống như một con côn trùng đơn độc,hỉ có thể dựa vào bóng đen che lấp sự nhát gan của mình, theo tôi phỏng đoán , anh chỉ là một đứa vô tích sự mới học tiểu học mà thôi.

Tiếng hô hấp dồn dập ,hiện rõ trong không gian đóng kinn.

Chu Hoa đã mất đi sự bình tĩnh lí trí, nhân cách cố chấp làm mắt hắn chỉ có một người Ứng thâm, đang muốn xé rách gương mặt đang cười trào phúng kia. Hắn theo bản năng cất bước , cầm dao thẳng tấp hướng về Ứng ThâmThâm, bộ dạng dữ tợn rống to: " Mày tìm chết" 

Chính là đợi lúc này! 

Ứng Thâm phụ trách dẫn sự chú ý của nghi phạm, chổ khác đã có cảnh sát không dấu vết chầm chập tiếp cận, khống chế tay phải cầm dao của Chu Hoa, nhanh chóng đem dao vứt qua một bên,  va chạm phát lên thanh âm, đồng thời dùng lực đem cánh tay nghi phạm vòng ra say lưng, áp sát sau lưng hắn, đè lên mặt đất, lấy đôi còng tay khóa lên. 

Động tác nhanh chóng gọn gàng, dứt khoát, không cho Chu Hoa thời gian phản ứng. 

Hắn giãy dụ mấy cái, phát hiện vô dụng liền dừng lại, săc mặt sống động, khó xem đến dọa người.  Bị đè xuống,  ngẩng đầu đôi mắt nhìn về nơi Ứng Thâm. 

Đôi mắt xung huyết, đầy hận ý, giống như muốn nuốt sống cậu. 

* chuyên mục tác giả có điều muốn nói: làm cái quảng cáo, mong mấy bạn dễ thương yêu thích. 

Câu lạc bộ diễn xuất ông xã~~~

Vì chống lại con gái 7 tuổi trầm mê  game,  tiến hành phản công, công tính sau khi chơi xong sẽ mắng đồ rác rưỡi, lấy thân làm gương, không nghĩ tới vừa chơi liền chui không ra, hắn biến thành mắng " bảy tên dã nam nhân" trong game, thụ còn muốn tiến vào trò chơi bồi hắn chơi... .. 

Con gái ngây thơ lãng mạn nói:" ba ơi" 

Công mặt lạnh:" Đây là con gái của em với người phụ nữ nào?em phản bội tôi." 

Thụ:"........ Con em và anh đó" 

Công: " em đừng có mà giảo biện, từ hôm nay nó là con của anh, anh sẽ không cho em gặp mặt người phụ nữ nào" 

Thụ:"..... " nhưng mà nói, không có người đó tồn tại, thì đi gặp ai?

Đội mũ xanh diễn nội tâm nhiều sẽ đỏ mặt công x Thụ ấm áp yêu diễn sâu công. 

ps của tác giả: Con gái là thụ sinh, hoàn cảnh có thể kết hôn đồng giới. 

" bảy tên dã nam nhân" là trò chơi rất đại chúng, nam nữ giết lãn nhau. 

Thể loại khoái xuyên, xuyên vào game, đi theo kịch bản. 

Người dịch tui đây: tác giả pr tiểu thuyết đó, không biết mọi người đọc chưa nữa, tóm lại là tui chưa thấy. Chương này dài kinh khủng gần 4 tiếng dịch xong. 🥺


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gió Mùa ( Mục Lục)

Gió Mùia chương 6

Theo dấu tội phạm chương 16